Tiếng Việt
English
Tiếng Việt
Các bài viết (548)
Đôi nét về tác giả
Danh sách tác giả
Cư Sĩ Quảng An
Mới nhất
A-Z
Z-A
Mười Công Đức của Mẹ (thơ)
29/07/2014
07:30
MƯỜI CÔNG ĐỨC CỦA MẸ Ơn Cha Mẹ sâu dày không kể xiết Suốt cuộc đời gian khổ cũng vì con Bao đắng cay sức lực dẫu hao mòn Đức hy sinh vẫn chẳng hề nao núng
Cảm niệm mùa Vu Lan Báo Hiếu, Đền Ơn
29/07/2014
07:28
"Cây có cội mới trổ cành xanh lá Nước có nguồn mới tỏa khắp rạch sông" Được làm người công đức của cha ông Nên danh phận cảm nhờ ơn xã hội Chúng ta được thân làm người, là nhờ có tổ tiên, ông bà, cha mẹ và nhiều nhân duyên hội tụ. Chúng ta được khôn lớn nên người là nhờ ở sự trưởng dưỡng, giáo dục của Cha, Mẹ, Thầy, Cô và Xã Hội. Công ơn to lớn ấy, trong kinh Phật đã dạy có Bốn Đại trọng ân: 1/ Ơn Quốc gia, thủy thổ, 2/ ơn Cha, Mẹ, 3/ Ơn Tam bảo, 4/ Ơn Đàn na tín thí (xã hội), trong đó công ơn của cha mẹ là to lớn nhất, sánh bằng non biển, không thể bút mực nào tả xiết. Chỉ có tri niệm và thực hành mới hy vọng có một chút đáp đền. Đức Phật đã dạy rằng: công ơn của cha mẹ bao la như biển cả và cao vòi vọi như trời xanh vô hạn, với sự hy sinh cao đẹp, “bên ước mẹ nằm, bên ráo phần con”, thật là “ Đi khắp thế gian, không ai tốt bằng Mẹ, gánh nặng cuộc đời, không ai khổ bằng Cha”, Thương và lo cho con nên “miễn sao có lợi thì làm, chẳng màng tội lỗi, bị giam bị cầm…”.
Em Xin Vừa Đủ (thơ)
28/07/2014
12:34
Em xin.. vừa đủ muộn phiền Để môi còn biết làm duyên nụ cười. Em xin vừa đủ niềm vui Để em biết sống ngọt bùi sẻ chia Em xin vừa đủ bạn bè Khi đời mưa gió.. vỗ về, ủi an. Em xin vừa đủ trái ngang Để thương thêm cảnh lầm than kiếp người. Em xin vừa đủ ơn đời Đề hồn chan chứa một trời yêu thương..
Hương thơm người đức hạnh
27/07/2014
07:32
Con đang ở lại trần gian trong bầu không khí Đạo pháp hơn 2000 năm. Nhưng kinh sách thiên vạn quyển cũng không bằng được sống bên bậc danh Tăng thạc đức trong ngôi nhà Vạn Hạnh. Tình thương yêu của Ôn luôn tưới tẩm và lan tỏa trong toàn thân con mỗi ngày khi được sống bên Ôn.
Chia sẻ nổi niềm về chuyến bay MH 17 (thơ)
23/07/2014
07:47
Thật thảm thương cho chuyến bay định mệnh Ba mẹ con người Việt phải chia ly Hai chín năm (295) người số phận chung kỳ Phần thân xác thấp thỏm chờ nhận diện Bao người thân đang góp phần cầu nguyện Cho linh hồn nghe pháp sớm siêu thăng Thác an nhiên về nơi chốn vĩnh hằng
An Cư Quảng Đức (thơ)
22/07/2014
08:05
Lá xanh hoa trắng hội duyên Gió đưa nắng sớm mái hiên sân chùa Vi vu hàng liễu đong đưa Tu Viện Quảng Đức, nay mùa Kiết Đông Hai ngàn mười bốn (2014) chung lòng Tăng, Ni, Phật tử tình nồng đạo thâm Trang nghiêm Chánh điện hương trầm Hương Giới, hương Định nở mầm Huệ sâu Lời Kinh diệu vợi nhiệm mầu Thanh âm Mật Pháp, cuối đầu tri ân
Viên Giác Tự (thơ)
20/07/2014
16:58
Viên Giác Đức Quốc một cảnh Chùa Tâm linh quy hướng bặt hơn thua Kệ kinh sớm khuya hồi chuông mõ Hồng trần lắng dịu bớt "gió mưa" Chuyển tâm an định dừng động loạn Viễn ly chấp mắc với tranh đua Đó đây tỉnh thức hằng tri niệm Viên Giác trước sau hướng Đại Thừa ( Viên Giác trước sau vẫn cảnh Chùa )
Cho Bỏ Lúc Trăm Năm (thơ)
17/07/2014
20:39
“Bạch đại đức, những ai chưa chứng đắc Niết-bàn có thể biết Niết-bàn là cảnh vui chăng?” “Có thể biết.” “Làm sao có thể biết?” “Đại vương, có những người chưa từng bị chặt tay, chặt chân, họ có thể biết bị chặt tay chân là đau đớn, khổ não hay không?” “Thưa, có thể biết.” “Làm sao có thể biết?” “Vì tuy họ không bị chặt tay chân, nhưng họ đã được nghe những kẻ bị chặt tay chân kêu la, than khóc, nên họ biết đó là đau đớn khổ não vậy.” “Cũng như thế, đại vương. Người chưa chứng đắc Niết-bàn cũng có thể biết Niết-bàn là cảnh vui sướng, vì được nghe những vị đã đắc đạo thuật lại những sự an ổn, thanh thản ở cảnh Niết bàn.” (Kinh Na Tiên Tỳ Kheo)
Trong khoảng khắc này (thơ)
16/07/2014
06:57
Trong Khoảnh Khắc Này Trong phút giây này em có hay! Vạn vật quanh mình đang chuyển xoay Có mầm non hé, hoa cười nụ, Chiếc lá xa cành theo gió bay.
Một năm đã trôi qua
12/07/2014
17:39
Thời gian mãi trôi qua, không gian chưa bao giờ ngừng sự chuyển động và con người cũng phải già thêm, vì không thể cưỡng lại định luật vô thường vốn tự có. Ngày xưa khi Đức Phật còn tại thế Ngài hay dạy cho các vị đệ tử rằng: Phàm những gì có hình tướng thì tất cả đều bị chi phối bởi sự vô thường, mà đã vô thường thì nguyên nhân chính của nó là khổ, nhưng thật ra cái khổ nó cũng không có thật tướng, vì bản thể của mọi hiện tượng đều là không. Sở dĩ có, vì có ái và thủ chấp hữu, nên mới có những tướng sanh diệt. Khi nào không duyên vào bất cứ một hiện tượng hay hình thức nào bên ngoài, thì lúc ấy chúng ta sẽ chứng được thực tướng của Niết Bàn vô sanh vô diệt.
Quay lại